Page 124 -
P. 124
TẢN MẠN ĐẦU XUÂN ẤT TỴ NĂM 2025
Ôm cái mặt đã sưng tấy, phồng to
như mặt nạ thổ địa ngồi phía sau xe để
người bạn chở đến nhà bà Phan Đình
Thị Sanh, một giáo viên đã nghỉ hưu, ở
đường Tống Duy Tân trong khu vực
Thành Nội Huế. Bây giờ tôi mới chân
diện mục cái báu vật vẫn được truyền
thuyết hóa từ bao đời nay. Bà Sanh lấy
từ trong một chiếc hộp nhỏ một “viên
Viên ngọc rắn gia truyền của bà Sanh
ngọc rắn”. Ngọc có hình dáng chữ nhật,
Riêng tôi, là người có cơ may màu đen tuyền, bốn cạnh vuông khoảng
nhìn thấy và được viên ngọc rắn thần kỳ 10cm, chiều dài chỉ chừng 20cm, rắn
hút hết sự đau nhức sưng tấy do một con như đá.
Ông vò vẽ đốt, để có thể tường thuật, Nhìn chung chung, viên ngọc rắn
đặc tả khá chính xác từ hình dáng và quá đầy huyền thuyết chẳng khác gì một
trình được ngọc rắn hút độc. Số là trong viên mực Tàu bị cắt ngắn. Bà Sanh dùng
lúc làm vườn tôi phát trúng tổ ong vò nước lạnh thoa nhẹ lên bề mặt viên ngọc
vẽ, loại ong độc đã được lưu truyền rồi áp nó lên chỗ bị ong đốt. Tôi có cảm
trong ca dao hò vè xứ Huế “ong vò vẽ giác lớp da mặt như bị co lại tạo ra một
đốt nẻ lưỡi cày”. Cỡ như cái lưỡi cày bị từ trường mát lạnh dễ chịu, sự đau nhức
chúng tia một phát còn nẻ hà huống gì quanh vết đốt cũng dần vơi bớt. Bà Sanh
khuôn mặt con người. Tuy tôi đã chạy bỏ tay ra khỏi viên ngọc, nó vẫn bám
vội ra nhà thuốc tây mua vài liều kháng cứng, thít chặt lên mặt tôi.
viêm, giảm đau nhưng chẳng công hiệu
Theo lời bà Sanh thì phải mất hơn
mấy. Dù không tin vào lời giới thiệu, tán
hai mươi phút, viên ngọc sẽ hút hết nọc
tụng của một ông bạn tốt bụng, nhưng vì độc của ong rồi tự động rời ra, xong
đau quá, nên đành nghe lời khuyên đi phải khử độc trên viên ngọc bằng cách
đặt ngọc rắn. Miễn phí mà, chẳng mất ngâm nó trong rượu gạo cao độ, thời
gì, lại biết đâu… gian và số bọt khí do ngọc sủi ra khi
118