Page 32 - Khoa học và Đời Sống - Số Tết Âm Lịch
P. 32
32 32
Xuân Ất Tỵ - 2025
Xuân Ất Tỵ - 2025
MAI NGUYỄN AN AN
CHỢ TẾT TẾT VỀ NHÀ
LÀ TẾT CÓ MẸ CHA
Chợ phiên sáng 30,
Đông vui như trảy hội Xuân đến an khang, gia đình hạnh phúc,
Bước chân ai cũng vội, Chiều ba mươi, bông bưởi nào hé nụ, Mùa mới phúc lộc, tài vinh thịnh vượng.
Má hồng theo môi cười Gió đưa tin mùa xuân tỏa khắp vườn
Hoa quất, hoa cam rơi trắng đất,
Hoa đào tươi sắc thắm, Ong quên lối về, bay lạc trong hương
Quất vàng như nắng mai
Thược dược hồng, tím, đỏ... Mẹ hái nắm mùi già đun nước tắm,
Ngàn sắc màu mê say Chị vun lá khô đốt cạnh gốc quế già.
Mùi của Tết như bay từ ký ức,
Gạo nếp thơm trắng xóa Trong giấc mơ cũng vẫn nhớ nhà Tết đến lòng ấm áp, sức khỏe dồi dào,
Lá dong xanh mỡ màng
Đòn bánh chưng vuông vắn, Bố thắp nén nhang trầm thành kính Xuân về bền vững, phúc lộc tràn đầy.
Gói bao nhiêu mùa màng Mời ông bà về ăn Tết đoàn viên
Cành đào nghiêng, ảnh ông bà in bóng
Nhìn cháu con ánh mắt thật hiền
Xôi vừa dỡ, nem vàng giòn rụm
Bánh chưng xanh bên bát dưa hành
Than còn đỏ, nướng thêm ngô, khoai, sắn
Má em hây hồng, ánh mắt long lanh…
Giá có thể khiến thời gian dừng lại
Tết mãi vui, bố mẹ chẳng thêm già
Th iếu nữ bán mứt Tết Về đến ngõ đã thấy nụ cười ngóng đợi
Miệng cười như hoa xuân Tết được về nhà, là Tết có mẹ cha.
Mời mọi người nếm thử
Cổ tay thon trắng ngần
Hoa mai nở rộ, cả năm tài lộc
Tiếng rao vang đầu ngõ, Đào xuân thắm sắc, nhà nhà an vui
Như giục bước chân qua
Nhà ai đang nấu bánh,
Hương thơm bay la đà Mừng Tết đoàn viên, tình thắm đượm nồng,
Chúc xuân phúc thọ, vạn sự như ý.
Chợ trưa dần thưa vắng,
Mặt trời lên đỉnh đồi
Người về tay đầy ắp,
Xuân về theo chân người.
CÁT CÁT
Nhớ căn nhà cũ rộn ràng
TẾT Tiếng cười ông cháu giòn tan những chiều
VỀ QUÊ NGOẠI Nhớ bà gom những ngọt bùi
Bữa cơm bà dọn niềm vui ngập tràn
Con về quê ngoại chiều đông, Hiên nhà đào báo xuân sang
Ngô khoai biêng biếc bờ sông ngút ngàn Càng thêm trống vắng mênh mang nhớ người
Hoa cải vàng rực miên man, Bóng ông bà đã xa vời
Nắng như dải lụa vắt ngang chân trời Hóa vào mây trắng giữa trời bao la
Đường quê vẫn rộn tiếng cười Sông vẫn chảy, đò vẫn qua,
Mà lòng con thấy chơi vơi nỗi buồn Con diều vẫn hát khúc ca ngày nào
Mảnh vườn chìm khuất trong sương Gió đưa hương bưởi ngọt ngào,
Cau không ai hái, trầu vương lá vàng Chỉ làm mắt ướt, nghẹn vào lòng con.