Page 69 - Văn Nghệ Yên Bái
P. 69

CHÀO XUÂN ẤT TỴ 2025

               Mình  là  chiến  sĩ  quân  giải  phóng       -  Tớ  ngồi  gói  nem  thính  cùng  bố,
           miền Nam à bê trưởng?- Hạnh đột ngột         còn mẹ và hai đứa trẻ con buộc bánh
           hỏi Miu.                                     chưng- Nần trả lời.
               -  Phải  rồi,  nhưng  bây  giờ  thì  chưa,   - Thế mày có thích vớt bánh chưng
           khi nào đến nơi, Bộ Tư lệnh Miền nhận        không hả Nần?- Đạo soi mói.
           quân và giao nhiệm vụ, lúc đó các chú            -  Có  chứ,  bánh  chưng  tròn  vớt  ra
           mới chính thức là lính mũ tai bèo. Vinh      buộc đầu lạt từng đôi lại rồi treo lên sào
           dự thế được không?- Miu giải thích cho       tre, sáng ngày mai nó khô, tròn căng.
           Hạnh- Chỉ vài tháng nữa là có thể viết           Nần giải thích thêm:
           thư  cho  người  yêu,  đề  là:  “Anh  Hạnh,      - Muốn cho bánh chưng chóng nhừ
           quân giải phóng miền Nam, thương nhớ         phải đun đều lửa, muốn cho bánh xanh
           gửi  em  Thoa...”.  Đấy,  được  chưa?  Rồi   thì gói úp bụng lá dong vào gạo, muốn
           cười khà khà.                                bánh để được lâu đừng cho hành, muốn
               - Cái Thoa nó chia tay tao rồi- Hạnh     miếng  bánh  nó  ngon  thì  cắt  khoanh
           nói.                                         bằng lạt, muốn...
               - Chia bao giờ?                              Đồng vội kêu:
               - Trước hôm đi bê.                           - Thôi, thôi đừng có nói nữa, chúng
               Đồng vỗ đùi reo lên:                     tao thờ em them huyền...!
               -  Đạo  ơi,  Đạo  ơi,  cái  Thoa  nó  cho    Thế là cả tiểu đội cười rung võng.
           thằng Hạnh trước hôm đi bê.                      Miu nằm lặng lẽ nghe chuyện, anh
               - Thế à? Tạm ứng à?- Đạo vùng dậy-       không dám lên tiếng cứ thế cho chiến
           Thế thì mày phải tả đi, tả xem nó cho        sĩ hồn nhiên thoải mái như những ngày
           như thế nào, tao chấm điểm giúp.             sinh viên. Đêm ba mươi tết, cái gì đưa
               Hạnh:                                    các em đến giữa đỉnh rừng Trường Sơn
               -  Tao  bảo  chia  là  chia  tay,  chứ  có   này nếu không phải là giặc Mỹ?
           phải cho đâu.                                    Có ai vỗ vỗ vào võng. Tiếng Thái liên
               Đồng không buông tha:                    lạc:
               -  Nó  cho  thì  mày  nhận,  có  gì  đâu,    -  Chính  trị  viên  Cầm  bảo  anh  cho
           nó  quý,  nó  kỷ  niệm,  mày  không  nhận    anh  em  lên  tập  trung  chuẩn  bị  nghe
           là mày phụ nó, mày là thằng tệ. Mày là       Hà Nội đón giao thừa và nghe Bác Tôn
           thằng tệ với em Thoa rồi Hạnh ơi.            chúc tết.
               Đạo,  Tính,  Quý  vào  hùa  với  Đồng        Miu bấm đèn pin nhìn đồng hồ, đã
           làm Hạnh nóng ran mặt mũi, lúng túng         hai  mươi  ba  giờ  ba  mươi  phút.  Trừ  tổ
           chân tay. Bắc quát:                          canh gác, còn lại anh em kéo tất sang
               -  Thôi,  đừng  nhắc  riêng  tư  của  em   khu vực xê bộ. Cây đèn treo duy nhất
           Thoa nữa, bây giờ thằng Nần kể chuyện        có tán úp xuống để ánh sáng khỏi tỏa
           nhà sàn đi.                                  lên trời do trạm trưởng đưa đến lúc tối
               Nghe  Bắc  đột  nhiên  chỉ  định,  Nần   được  chỉ  huy  đại  đội  treo  lơ  lửng  đầu
           nghiêng đầu khỏi võng:                       cành  cây.  Cạnh  nó  là  chiếc  National
               - Nhà sàn tớ à, chả có gì kể đâu.        Nhật mà trung đoàn phát cho mỗi đại
               - Nếu ở nhà thì giờ này mày làm gì?-     đội một chiếc để nghe tin tức.
           Đạo hỏi.                                         Lặng im.



            68                                          Văn nghệ Yên Bái- Số 307 (01/2025)
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74