Page 31 - Văn Nghệ Yên Bái
P. 31
CHÀO XUÂN ẤT TỴ 2025
thổ thật như đếm. Cái vui, cái buồn xây dựng nhà cửa, bếp núc, giếng thơi
cũng nói ra tuồn tuột đâu vòng vo như theo truyền thống của dân tộc họ. Đến
nước lượn. Các cụ bảo nhau: “Có tiền món ăn, áo mặc, cách đi đứng, tiếng
buôn sông Cả/ Hết tiền đi ngả sông gọi tình yêu của dân tộc dù có khác
Thao/ Không có đồng nào thì về sông nhau nhưng đều toát lên tình yêu của
Chảy”. Nơi con sông Chảy dễ làm, dễ người Việt.
ăn, tay trắng về đấy cũng sống. Dân Tôi hỏi hướng dẫn viên: Không biết
cố thổ lòng hồ thường dựa vào các dưới lòng hồ còn vùi lấp những câu hát
dòng sông đi lại buôn bán. Ai cũng “chọc sàn” của dân tộc Thái hay tiếng
nhớ tới con sông chảy qua đời mình, gậy đập vách đến nhà người yêu của
lượng nước bốn mùa các sông đổ vào người Mông. Nàng cười và đọc luôn
lòng hồ. Nước dâng cao, những làng hai câu của người Thái:
mạc, dân cư chợ búa dìm xuống. “Nghe con chó nó cắn
Ôi con sông Chảy dễ làm, dễ ăn. Biết là anh đến rồi”
Lúc cơ hàn hai bàn tay trắng đều được Lúc ấy mắt tôi đăm đắm nhìn vào
sản vật sông Chảy nuôi dân. những đàn dê, thấp thoáng bóng con
Hướng dẫn viên hai tay vục nước ngựa chạy trên những hòn núi lòng
vả lên mặt cho mát, dịu dàng nói với hồ. Thi thoảng bắt gặp cành ban trắng
mọi người: như cánh tay nàng Ban thả xuống.
- Ước gì tất cả những người trong Mùi thơm của cỏ cây, của hoa quế,
du thuyền trở thành nàng tiên cá lặn hoa ban, hoa sữa, hoa sấu, hoa gạo,
xuống hồ để đi tìm chùa Trấu, chùa thôi thì muôn hồng nghìn tía được
Bắp, chùa Vật Lấm, chùa Đông Lý. trưng diện, mỗi cây mỗi hoa, cảnh tình
Bốn chùa này trước thuộc huyện Yên mỗi vẻ.
Bình- Tuyên Quang sau chuyển về Cô dẫn tôi vào mê lộ văn chương
đây. cổ xưa của đồng bào dân tộc lòng hồ.
Nàng thốt lên: “Ôi! Con sông Chảy Tôi cảm giác mình như cánh lá rụng
dòng sông thi phú yêu thương dồn sức chơi vơi giữa gió ngàn thác réo.
sống và sản vật cho lòng hồ khác gì Đôi mắt cô ngơ ngác như mắt nai
con sông Vàm Cỏ Đông- Nam Bộ”. rừng nhìn tôi và các du khách, nhỏ
Dòng sông Chảy, hai ven sông nhẹ đọc:
cũng thưa hồng rậm lục, lặng chảy vào “Đồn rằng Khả Lĩnh vui thay
nỗi ưu tư. Dòng sông thả mình qua xã Bên Đông có giếng,
Đại Minh. Đất ấy có bưởi Đại Minh, tép bên Tây có hồ
bưởi to màu vàng nhạt, ăn vừa giòn, Giữa làng có miếu thờ vua
vừa thanh, vừa ngọt. Du khách từ xa Sông sâu nước chảy
tới thế nào cũng qua Đại Minh mang gió đưa một dòng
hương bưởi vào lòng hồ. Đầu làng có giếng mỏ cò
Lòng hồ Thác Bà như pho sử Cây đa ông Thuấn,
thiêng của dân tộc Tây Bắc. Họ đã bến đò Đông Dương”
30 Văn nghệ Yên Bái- Số 307 (01/2025)