Page 36 - Đặc san Đá Bia
P. 36
Hồi tưởng
Quê mẹ
VÕ THỊ MINH HÀ
TRẦN THỊ LUẬN
Đón xuân này chợt nhớ xuân xưa
Nơi đây thị xã Đông Hòa Dựng cây niêu có treo lá bùa
Lúa vàng trĩu hạt mượt mà như tranh Trừ tà ma mang về may mắn
Quanh quanh gió biển ngọt lành Pháo nổ dậy trời đêm giao thừa.
Tàu về tôm cá tươi xanh ngời ngời.
Bãi Môn duyên lắm ai ơi! Nồi bánh chưng mẹ nấu trước sân
Mũi Điện, Đèo Cả những nơi hữu tình Chụm gốc tre khô lửa bừng bừng
Suối Hàn đổi mới lung linh Nồi bánh chưng sôi lên sùng sục
Bãi Tiên rợp mát nghiêng mình đợi ai! Nước cạn, mẹ châm thêm nước vào.
Hóc Răm, Mũi Điện buông dài
Về Tàu Không số miệt mài như mơ Tôi ngồi chờ bánh chín, mẹ cho "chiếc bánh con"
Đông Hòa cả một trời thơ Cả góc sân sáng bừng ánh lửa
Kinh tế trọng điểm quy mô nhất nhì Ấm không gian, ấm cả cửa nhà
Bình minh ló dạng một khi Ấm bàn thờ tổ tiên đêm trừ tịch.
Biển xanh biên biếc đâu thì đẹp hơn
Suối mơ róc rách giận hờn Đón xuân này khác với xuân xưa
Đá Bia sừng sững không sờn nắng mưa Không gói bánh chưng, vợ tôi ra chợ mua
Nói sao cho hết cho vừa Pháo không nổ nhưng vẫn ngày Tết
Đường về quê mẹ như mưa mùa hè Tết an vui Tết sum họp muôn nhà.
Điểm từng dòng suối bờ đê
Ngọt ngào quyến rũ ùa về tuổi thơ. Tết an toàn trên những nẻo đường
Người giao thông không phóng nhanh vượt ẩu
Không mùi rượu khi cầm tay lái
Tết an vui mọi người, mọi nhà.
Đón xuân này chợt nhớ xuân xưa
Tôi nhớ mẹ tôi đêm giao thừa
Ngồi chụm nồi bánh chưng rực lửa
Tóc mẹ tôi ngày ấy còn xanh
Và tôi đêm ấy còn rất nhỏ
Mẹ tôi đã thành người thiên cổ
Tôi bây giờ cũng "thất thập cổ lai"...
Ñaù Bia
34 Xuân Ất Tỵ