Page 287 - Khát Vọng Tây Hồ - Khát Vọng Thăng Long
P. 287
Hồ Tây TRONG TÔI LÀ…
Bùi Thị Lan Phương
Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân quận Tây Hồ
à Nội, mảnh đất ngàn năm văn hiến luôn là nguồn cảm
hứng bất tận cho những ai yêu vẻ đẹp cổ kính đậm chất
HHà thành. Mà ở đó, tôi đã trót phải lòng với Tây Hồ, bởi
mỗi góc phố, mỗi ngôi nhà đều là những câu chuyện, những ký ức
đẹp đẽ…
Hồ Tây với tôi là một phần ký ức lịch sử …. Là một phần tuổi trẻ…
Nhớ về Tây Hồ, là những buổi tối mùa đông, ngồi nghe nhạc
và lắng lại những thanh âm của cuộc sống, trong trẻo và hoài cổ
“quán cóc liêu xiêu một câu thơ, hồ Tây hồ Tây tím mờ...”. Những
thanh âm đã dìu dắt tuổi 20 yêu dấu đi qua những ngày đông lạnh
giá. Tuổi 20 vội vã đến với Tây Hồ như cách học người già những
trải nghiệm yêu và sống.
Và rồi, tuổi 30 trở về với mảnh đất linh khí ấy để nhớ tuổi trẻ
từng biết yêu và biết sống. Ai ở Hà Nội mà không ra Hồ Tây, đi qua
mỗi một tấc đất là gieo từng ấy nỗi niềm quyến luyến, tâm tư xuống
mặt hồ.
Còn nhớ khi ấy, tôi và người bạn tri âm một thuở chạy xe quanh
Hồ Tây mỗi chiều thứ 7. Cứ đạp mải miết, hết vòng cũng chẳng
dừng lại, đôi mắt thỉnh thoảng ngoái lại nhìn nhau, rồi lỡ cỡ giao
nhau về phía hồ. Ở giữa những chênh vênh của tuổi trẻ, chúng tôi
chỉ biết gửi gắm âm thầm những nỗi niềm chất chứa, không tên
trên con đường Hồ Tây lộng gió…
Hồ Tây như một chốn để đi về, một phần gần gũi của Hà Nội.
Từ rất lâu rồi, khi nghĩ về Hà Nội, mặc định trong tôi cái tên Hồ Tây
đã là “nhà”, như thế cái chạm tay của tôi với Hà Nội mới thật sự
trọn vẹn. Thật khó cắt nghĩa cảm giác một cách rõ rệt nhưng tôi đã
yêu Hồ Tây từ những buổi đầu tiên ấy…
Và lần này, khi quay trở lại…
Khát vọng Tây Hồ - Khát vọng Thăng Long 287