Page 10 - Đời sống Gia Đình
P. 10
Số 02
Vitamin hạnh phúc
THÁI ANH
Vì chuyện này mà tôi buồn không
nói nên lời. Về tới nhà, mặc cho Vân, vợ
tôi hỏi, các con tíu tít xung quanh, tôi
chỉ nằm quay mặt vào tường. Tôi nghĩ
Có gia đình,
tới những ngày tháng phía trước cả
nhà tôi sẽ phải sống làm sao. Tôi đã
đâu cũng nghe thấy chuyện “tinh giản”, KHÓ KHĂN NÀO
ngoài 40 tuổi, không còn trẻ để mà đi
xin việc lại từ đâu. Hơn thế, dạo này, đi
các công ty làm gì có nhu cầu tuyển
toán nhưng từ hồi lấy chồng thì ở nhà CŨNG SẼ QUA
nhân sự mới.
Vợ tôi, vốn là một cử nhân về kế
chăm con. Đó là do tôi thuyết phục cô
ấy. Tôi bảo em đi làm nhận lương bao
nhiêu thì lại tốn vào tiền thuê giúp việc Ngay trước thềm Tết Nguyên đán, tôi nhận được tin
trông con. Thôi thì để con ở nhà với không vui là năm nay sẽ không có thưởng vì công ty làm
mẹ cho an tâm còn kinh tế đã có anh
ăn thua lỗ. Giám đốc còn cho chúng tôi nghỉ đón Tết
lo. Vợ tôi nghe lời chồng, sau đó cô ấy
mở thêm một tiệm bán tạp hóa nho sớm. Nếu tình hình không được cải thiện, ra Tết, chúng
nhỏ ngay tại nhà để kiếm thêm ít tôi còn chẳng có việc mà làm. Vậy là... đói.
đồng lẻ phụ với tôi.
Thế mà nay tôi lại có nguy cơ mất nghe tôi báo tin không vui này. Tôi không giỏi giấu giếm nên đành kể thật
việc. Chắc chắn việc này sẽ khiến cả cũng phải né tránh tiếng gọi của bọn với vợ. Rồi tôi nói mấy lời để xoa dịu cô
gia đình phải lao đao theo. Ngay cận trẻ con đòi bố đưa đi chơi chợ Tết. ấy: “Anh xin lỗi, tại anh kém cỏi quá. Cơ
kề là cái Tết đang tới. Không có tiền Tuần trước, bố mẹ còn gọi điện hỏi tôi sự này quả thật anh không lường được
Tết, thì việc sắm sửa sẽ thế nào? Nhà bao giờ về. Tôi đã hào hứng bàn với vợ, trước. Anh chỉ là người làm công ăn
tôi ăn Tết vốn không cầu kỳ nhưng Tết này sẽ mua một cây đào phai biếu lương, nên phụ thuộc cả vào công ty”.
cũng vẫn phải có cành đào, quất, mấy ông bà nội vì bố tôi rất thích đào phai. Vân nghe xong quả là cũng ỉu xìu.
bộ quần áo mới cho bọn trẻ, thực Còn nhà ngoại thì tầm 27, 28 Tết, hai Nhưng lạ thay, cô ấy không nổi đóa
phẩm cũng đầy đặn hơn bình thường. vợ chồng sẽ về biếu ông bà ít đặc sản hay vào trách cứ tôi mà rất bình tĩnh
Chưa kể chúng tôi đi làm ăn xa cả của thành phố mà ở quê không có. bảo: “Thôi anh ạ, việc như vậy rồi. Giờ,
năm, không lẽ có cái Tết mà không thể Vậy mà giờ kế hoạch đó đã phá sản rồi. mình phải thích nghi thôi”.
biếu ông bà đôi triệu. Đêm, có lẽ thấy tôi cứ chằn chọc Hôm sau, vợ tôi dạy từ rất sớm, lát
Tôi hình dung ra gương mặt của vợ không ngủ, lại còn thở dài thườn sau phóng xe về chở một thùng với
sẽ thất vọng và buồn bã thế nào khi thượt, vợ tôi mới hỏi chuyện. Tôi nhiều loại thực phẩm buộc phía sau.