Page 13 - Quân Khu 4
P. 13
NGUYỄN THANH PHONG NGỌ NGỌC THƠ
Với Đảng, mùa Xuân! Nhớ Bác
Sinh nhật Đảng Mùa Xuân tô điểm đẹp muôn nơi
Trước thềm Xuân mới Vạn vật sinh sôi của đất trời
Náo nức ba miền mừng Đảng, mừng Xuân Nhớ Bác muôn Xuân đem hạnh phúc
Mừng sự nghiệp búa - liềm thắng lợi Quê hương Tổ quốc mãi ơn Người.
Mừng nước non đổi mới, canh tân.
Trên xứ sở TRẦN ĐÌNH
Thanh bình và yên ấm
Khi Xuân sang tươi trẻ mỗi hồn người Làng Sen
Dân với Đảng như cây xanh và ánh sáng Kim Liên - quê Bác, quê ta
Rực nắng trời cho hoa lá tốt tươi! Đầm sen nhen lửa sáng hòa mặt gương
Và mỗi dịp Gội mà, chan nắng, tắm sương
Xuân về trên sông núi Ngâm bùn, dầm nước tỏa hương cho đời.
Cũng là khi mừng tuổi Đảng trưởng thành Mỗi bông một ngọn đèn soi
Mùa Xuân đến nghe xốn xang trời đất Lung linh mặt nước sáng ngời Việt Nam
Đảng với dân thêm gắn bó chung tình. Núi Hồng Lĩnh, dòng sông Lam
Thế song hành Làng Sen ngời sáng Nam Đàn, Kim Liên.
Hương sen gọi triệu con tim
Mùa Xuân với Đảng Năm châu bốn biển cũng dồn về đây
Chứa chất nguồn sinh khí của Nhân dân Quê chung của nước non này
Xuân hy vọng - Đảng kiên trung, sánh bước Tháng năm, mười chín sum vầy: Dâng cha.
Non nước quê hương khởi sắc, vươn mình! Nụ cười chiến sĩ Trường Sa. Ảnh: C.T.V
Nghĩ về Đảng TRẦN ĐÌNH NGÔN
Trước thềm Xuân mới * Chúc Tết đến, trăm điều như ý
Nắng ấm, gió lành phơi phới tình Xuân * Mừng Xuân sang, vạn sự thành công.
Dân trung hậu thấm nhuần nghĩa Đảng ĐOÀN MẠNH TIẾN Thăm quê Đại tướng
Tổ quốc bay lên
Giang rộng cánh thiên thần! Theo dòng Kiến Giang về quê xứ Lệ
Mái chèo khua nhẹ miền sông nước mênh mang
HUỲNH THỊ MỘNG TUYỀN Tìm đến nhà xưa, nơi ầu ơ tiếng mẹ
Sâu lắng ngọt ngào nhịp “hò khoan”.
Dịu dàng
Có mùa Xuân dịu dàng qua ô cửa Tìm về tuổi thơ nơi xóm thôn bình dị
Mộc mạc chân quê sóng nước xôn xao
Đàn én chao nghiêng dệt nắng mơ màng Nhân nghĩa - ân tình từ “củ khoai, củ sắn”
Cành mai vàng rung rinh trong gió Nhịp “hò khoan” vọng tiếng gió Lào.
Hương vẫn thầm thì trên lối nhỏ em qua.
Nồi bánh tét rộn ràng lửa ấm Kỷ niệm còn đây một thời thơ bé
Bầy em thơ mắt biếc đợi chờ Cây khế trưa hè tỏa bóng bên hồi
Nụ cười vang góc sân nhà rộn rã Nghe nao nức “chuyện Cần Vương” - mẹ kể
Có một miền Xuân lấp lánh đến không ngờ. Gieo vào lòng non trẻ đầu đời.
Chiều Ba mươi ngẩn ngơ sông nước
Con đò trôi qua năm tháng lặng thầm Tìm về làn điệu “hò khoan” Lệ Thủy
Quán đã vắng những dáng người thân thuộc Nỗi niềm sâu lắng dịu ngọt yêu thương
Sợi khói cơm chiều vương sóng mắt còn cay. Tình làng nghĩa xóm ai ai cũng trân quý
Một sớm Xuân về mơ đắm Ríu rít bầy chim - cam bưởi đưa hương.
Ông đồ già cho chữ phía bình minh
Ngày trở lại buồn vui con nước Về đây rồi ta càng thêm hiểu rõ
Vẫn miền xưa thơm ngát giữa Xuân hồng… Tấm lòng Đại tướng rộng lớn biết nhường nào
Hoa bóng. Dân ta ai cũng có Bác Võ Nguyên Giáp
HỒ DẦN Ảnh: C.T.V Người đã hóa thân vào mỗi đồng bào!.
Huế Xuân HỒ HUẾ
Hương Giang, lớp lớp sóng xao. Mãi mê giữa đời bận rộn, NGUYỄN ĐẠI DUẪN
Điệu hò xa đưa ngân cao. Chợt nghe mùa Xuân trở về. Rạng ngời
Dịu dàng nắng hôn làn tóc, Mùa Xuân mang tình yêu tới
Bên bờ gió nói xôn xao. Nôn nao người về chốn quê. Gửi ra biển đảo
Bầu trời xanh bình minh
Tình ta đượm màu năm tháng, Đây mùa Xuân gấm ước mơ! Em tặng món quà Xuân Sóng vỗ khúc nhạc dạo
Mắt em đen ướt chòm mây. Yêu thương năm đợi tháng chờ. Dập dìu đàn bồ câu trắng Gửi anh ngoài hải đảo Hòa tiếng hát lòng em
Ngự Bình thông reo vẫy gọi, Huế Xuân, sắc màu áo mới Bồng bềnh mây hôn tơ nắng
Khát khao duyên thắm đủ đầy. Mai vàng rộ lộc non tơ. Xa ngân khúc ca thanh bình. Bầu trời xanh trứng sáo
Hòa biển biếc bao la Điệu hò khoan quê mình
Có gì nghe bâng khuâng Gửi anh khúc dân ca Lúa nặng bông trĩu hạt
Dố khoan trong lời hát
Tha thiết hồn núi sông Diệu hò khoan xứ Lệ Nương ngô xanh mượt mà
Một thuở hai miền chia cắt Ngọt lời ru của mẹ
Thương đôi bờ ngóng trông. Từ thuở còn nằm nôi Điệu hò khoan làm quà
Quyện hòa vào con sóng
Thời gian đi qua chinh chiến Mơn man gió biển khơi Anh càng chắc tay súng
Kể về trận mạc trời xa Đưa điệu hò lên đảo Giữ biển đảo quê hương.
Lớp người xông pha tiền tuyến
Máu đào thắm nhuộm phù sa.
NGUYỄN ĐẠI
Ngày về non sông thống nhất
Vầng dương tỏa sáng Ba Đình Hơi thở tháng Giêng
Bồi hồi trong tim lời Bác
Ấm lòng nguyện ước muôn dân.
Đất ngọt ngào hơi thở Giêng Hai Phố ríu ran hơi thở Giêng Hai
Những ngã đường tấp nập
Đơm mơn man hoa trái
Đẹp thay đất trời rộng lớn
Trường Sơn trùng điệp suối ca Lúa đương thì con gái Tươi nụ cười, ánh mắt
Biển xanh tình yêu, nỗi nhớ Đồng dậy mùa sinh sôi. Trẻ trung sức thanh xuân.
Nam Bắc vui một nhà.
Trời phổng phao hơi thở Giêng Hai Giêng Hai tươi mới, an lành
Ơi Việt Nam, thênh thang đường ta bước Hành tinh bừng thức dậy Trong veo khao khát, chân thành ước mơ
Chào kỷ nguyên vươn mình Nghe muôn lòng tung tẩy Không gian trào một tứ thơ
Thanh Trà. Thánh Gióng bay lên muôn trượng Xôn xao mùa tinh khôi. Hít căng lồng ngực… ngập bờ hân hoan!
Ảnh: HUẾ Rạng ngời đất nước quang vinh.
13